Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

Xuân, Hạ, Thu, Đông… rồi lại Xuân


Thông tin phim:
Tên phim: Xuân, Hạ, Thu, Đông… rồi lại Xuân
Tên gốc: Spring, Summer, Fall, Winter… and Spring
Thể loại: Tâm lý
Đạo diễn: Kim Ki Duk
Diễn viên: Oh Young Soo, Kim Jong Ho, Sae Jae Kyung, Kim Young Min, Ha Yeo Jin, Kim Ki Duk
Tóm tắt cốt truyện:
Xuân, Hạ, Thu, Đông … rồi Xuân” (Spring, Summer, Fall, Winter … and Spring) là bộ phim đặc biệt của đạo diễn Kim Ki Duk; phim vừa có nét dục vọng bản ngã như trong “Bad Guy” (2001) hay “The Isle” (2000) của ông, lại vừa phiêu diêu thoát tục trong cái đẹp hút hồn của tự nhiên. Phim rất ít đối thoại, xuyên suốt thời gian là sự luân hồi của bốn mùa, là cuộc sống trần tục ngay trong cửa Phật; xứng đáng là 1 bài thơ tuyệt tác về đời người.
-Xuân
Bộ phim bắt đầu nhẹ nhàng với phong cảnh mùa Xuân, giữa mặt hồ lặng sóng có 1 ngôi chùa còn cổng chùa thì lại nằm xa xa trên bờ, hai bên cửa là hai vị hộ pháp. Người xem có thể nhận ra ngay sự độc đáo sáng tạo khi ngắm nhìn ngôi chùa như 1 ốc đảo giữa mặt hồ xanh.
Trong phong cảnh thoát tục đó, chỉ có 2 con người đang sống là sư ông và chú tiểu lên bảy. Cuộc sống tĩnh lặng trôi đi, thanh thản như nước mặt hồ. Trong những năm tháng đầu đời êm đềm đó, bài học lớn nhất mà chú tiểu được sư ông dạy cho là bài học về nhân sinh thiện-ác.
-Hạ
Rồi bao mùa Xuân đi qua, mùa Hạ đến. Chú tiểu đã trở thành một thiếu niên. Ở vào lứa tuổi 17 dậy thì, một hôm vào rừng hái thảo dược, tình cờ tiểu chứng kiến hai con rắn trong hốc đá đang quấn quít làm tình. Một phát hiện mới của tiểu ở cõi trần gian này: có đực thì có cái, có dương thì có âm. Âm Dương giao hòa.
Câu chuyện bước sang một khúc ngoặt khi có 1 cô gái đến chùa để chữa bệnh trầm cảm, điều đó như một nét chấm phá đổi thay, điểm tô vào cuộc sống thoát tục mười mấy năm nay của ngôi chùa nhỏ. Trong sự xao động đó, chú tiểu có lẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất! Cầm lòng không được, chú đã bước qua ranh giới mà nhà Phật cho phép.
963784 Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân của Hàn Quốc có phải là bộ phim kinh điển?
Hạnh phúc trong sự khám phá mới về cuộc sống, chú tiểu và cô gái tận hưởng với nhau giữa cái bao la của trời đất, nhưng sư cụ đã nhận ra mối quan hệ đó. Cô gái đi khỏi chùa để lại sự day dứt cho chú tiểu. Vấp ngã trước bản năng, chú tiểu bỏ chùa đi tìm người yêu, còn sư cụ, như thấy trước cái yếu đuối rất con người đó, đã không cản lại.
-Thu
Mấy mùa Hạ trôi qua, mùa Thu đến. Lá cây Phong đỏ ối trên mặt hồ gợn sóng. Đệ tử và cũng là người bạn của Sư bây giờ là con mèo trắng, đi về có nhau.
Chú tiểu năm nào giờ đã gần 30. Sau nhiều năm sống giữa cái trần tục đời thường, chú lại học thêm được bài học về bộ mặt con người, chú đã giết người vợ phụ tình và nay trở lại ngôi chùa cũ nhằm tìm kiếm lại sự bình lặng cho tâm hồn. Tuy nhiên, gieo nhân nào thì gặp quả nấy. Cảnh sát đến bắt chú đi. Trước khi đi, chú còn kịp khắc xong bài Kinh Bát Nhã ngay trên sân chùa. Sư đứng nhìn bâng khuâng, dõi theo trong sương mờ cho đến lúc ba người khuất bóng. Cảnh cửa chùa từ từ khép lại, khuất sau những chùm lá cây Phong vàng đỏ ối.
Những mùa Thu kế trôi qua… Sức khỏe của Sư Ông cũng bắt đầu tàn tạ. Sư cảm nhận ngày ra đi của mình đã tới nơi. Sư chuẩn bị cho mình một lễ tự thủy-hỏa-táng trên sông. Chất củi theo vòng tròn làm thành đụn cao giữa thuyền. Sư tháo lỗ mối cho nước từ từ tràn vào. Sư viết chữ “Không” trên ba miếng giấy, xong bịt kín mắt, tai, mũi miệng. Sư bước lên ngồi trên đụn củi, tự châm lửa đốt bùng cháy lên. Thuyền chìm dần xuống hồ, Sư trở về với cái KHÔNG.
-Đông
Mùa Đông đến, tuyết rơi phủ trắng ngôi chùa, rừng cây. Nước hồ đóng băng. Trời đất một màu trắng xóa. Một ông trung niên xuất hiện, cất từng bước chân, mắt dõi về ngôi chùa nhỏ. Chú tiểu của thuở xa xưa, phạm nhân của hơn mười năm trước trở về.
Trông thấy chiếc thuyền nan ngày xưa phủ ngập tuyết, ông chấp tay vái lạy; xong dùng búa đập vỡ băng, khoét một lỗ tròn ngay chỗ Sư Ông ngồi hỏa táng, ông tìm thấy mấy viên ngọc Xá-lợi. Mở cửa đi vào chánh điện, ông thấy y tràng, đôi dày của Sư Ông xếp gọn gàng trên nền nhà, một con rắn quấn tròn nằm yên trên đó.
Vậy là đã qua gần nửa đời người, cái vòng luân hồi năm xưa dường như tái diễn khi một buổi sớm mai có 1 người đàn bà mang con bỏ lại chùa, sư ông đã nhận nuôi nó.
…rồi Xuân
Lại đến, hoa đào màu hồng tía nở rộ. Cảnh đẹp như một bài thơ. Giờ đây ông đã nghiễm nhiên trở thành một Sư Ông mới. Đứa trẻ lớn lên thành chú tiểu, lại dáng vẻ ngây thơ và nụ cười hồn nhiên của 40 năm về trước, còn sư ông lúc nãy đã trải nghiệm được vị đắng của trần gian, giờ đây tư lự như thầy mình năm xưa, nén 1 tiếng thở dài khi cảm thấy cái hữu hạn của đời người trong cái trầm luân của thời gian và sự rộng lớn của không gian.
Sẽ lại có những cuộc đời và duyên nghiệp đi qua, bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông cũng như Sinh, Lão, Bệnh, Tử; khắc nghiệt và vô hình, chỉ có con người là bất lực trôi theo nó mà thôi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | Grants For Single Moms